Thời gian ơi có ai ngờ
Trôi nhanh và cuốn tuổi thơ lặn chìm
Mái tranh rạ khói lam dìm
Sau cong lên mãi để tìm trời xanh
Bâng khuâng mành trúc dập dềnh
Ấy là gió nhớ một mình em thôi
Em nâng tay cái bình vôi
Mà như ôm cả nổi trôi của bà
Gió du dương rặng tre ngà
Có đàn chèo bẻo thường qua sân vườn
Cây sào nhớ ngọn trầu vươn
Cái mo cau nhớ giếng hơn nhớ mình
Chõng tre ru giấc ngon lành
Ngày mưa mẹ dục đưa nhanh lúa vào
Đêm nằm nhẩm đếm trời sao
Mùa xuân nhẩm tính ngày đào ra hoa
Ngày xưa ơi quặn lòng ta
Cứ mong Tết nhẩm ngày hoa xòe vườn
Cây sào nhớ ngọn trầu vươn
Cái mo cau nhớ giếng hơn nhớ mình
Chõng tre ru giấc ngon lành
Ngày mưa mẹ giục đưa nhanh lúa vào
Đêm nằm nhẩm đếm trời sao
Mùa xuân nhẩm tính ngày đào ra hoa
Ngày xưa ơi quặn lòng ta
Cứ mong Tết nhẩm ngày hoa đào xòe!
Nhớ Tết xưa (Tác giả: Lan Trần)
Tiết trời ấm báo xuân sang
Khúc giao mùa đã nhuốm vàng sắc xuân
Nhẹ nhàng hương phố bâng khuâng
Nghe như hơi thở mùa xuân cận kề.
Bồi hồi nhớ lại Tết quê
Nhớ ngày thơ ấu xuân về thật vui
Cùng Mẹ hái lá chuối tươi
Đem về Mẹ gói chục đôi bánh dày
Mới ngày nào tuổi thơ ngây
Đón xuân hớn hở đôi giày Mẹ đưa
Diện quần áo mới thật vừa
Rộn ràng đón phút giao thừa pháo vang.
Tết xưa ấm nghĩa tình làng
Dù bày mâm cỗ không sang như giờ
Chỉ là bánh mứt đơn sơ
Nhưng người lớn cùng trẻ thơ vui vầy.
Cùng nhau chúc Tết thật hay
Chúc Ông Bà sống sum vầy cháu con
Chúc Cha Mẹ phúc mãi còn
Chúc con học giỏi mỏi mòn mẹ mong
Ba ngày Tết thật thong dong
Lũ Trẻ trâu cũng đi vòng chúc xuân
Chúc Cô chúc Bác quanh năm
Làm ăn phát đạt bạc trăm lúa đầy
Tết quê tình nghĩa tràn đầy
Kết tình thân ái làng ngoài xóm trong
Tết xưa nhớ mãi trong lòng
Dù xa xôi mấy cũng mong ngày về.
Để ngồi bên bếp lửa quê
Để khơi dậy ký ức về tuổi thơ...!